Tôi còn nhớ rõ cái ngày mình nhận được quyết định ra nước ngoài tu nghiệp, cả tôi và vợ đều mừng rỡ thế nào. Vậy mà... 2 năm tu nghiệp, vợ theo trai Tôi còn nhớ rõ cái ngày mình nhận được quyết định ra nước ngoài tu nghiệp, cả tôi và vợ đều mừng rỡ thế nào. Vì được cơ quan cử đi nước ngoài không phải chuyện dễ, sang đó sẽ có tương lai và khi về thì sẽ được cất nhắc. Tôi lo cho vợ ở nhà một mình với cái bụng bầu, nhưng vì được sự động viên của vợ, tôi cũng có quyết tâm hơn. Chuẩn bị chu đáo mọi thứ, tôi lên đường. Khi đi, điều tôi lo lắng nhất là vợ, vì con sinh ra sẽ không được gặp bố. Nhưng nghĩ cho tương lai nên tôi dặn vợ giữ gìn sức khỏe, cố gắng cho bản thân mình trở thành người chồng thành đạt rồi giúp sức cho gia đình, vợ con. 1 năm sau tôi trở về, khi đó vợ tôi đã sinh con và đứa bé rất kháu khỉnh. Tôi chỉ được đúng mấy ngày Tết bên con rồi lại đi. Khi đó, nhìn vợ tôi thấy thương nhiều lắm. Vợ còn hi sinh rất nhiều vì tôi, vợ dặn tôi, nếu công ty tạo điều kiện cho học cao ở bên đó thì cứ ở lại thêm, vì tương lai mới là điều quan trọng. Bố mẹ có điều kiện tốt thì con cái cũng bớt khổ. Khi đó tôi cũng nghĩ vợ nghĩ cho mình nhiều quá nên thấy áy náy, nhưng chẳng thể ngờ sau này tôi phát hiện, dường như đó là niềm vui của vợ. Nhưng tôi quyết định chỉ ở lại thêm nửa năm để cho xong hết việc rồi về, tức là tôi sẽ đi 2 năm rưỡi. Thời gian đó, tôi quan tâm và yêu thương vợ nhiều lắm, chẳng có gì thay lòng. Tôi nói với vợ rất nhiều về cuộc sống bên nước bạn và cũng kể cho vợ nghe những thú vui của tôi hàng ngày, để làm vợ yên tâm về tôi. Vợ cũng thi thoảng cho tôi nghe tiếng gọi bi bi của con khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi chờ đợi ngày về bên vợ và con. Cảnh gà trống nuôi con, không dám lấy vợ Ngày về, người ta đồn ra đồn vào rằng vợ tôi ở nhà ‘gái một con trông mòn con mắt’ nên nhiều người để ý. Bố mẹ tôi không nói gì, chỉ có phản ánh là vợ hay để cháu lại cho ông bà trông rồi về nhà mẹ đẻ mấy ngày, lại cũng hay đi chơi với bạn bè. Tôi cũng có nói với bố mẹ thông cảm với vợ, vì cuộc sống cô độc, từ ngày sinh con không được đi lại nhiều. Chuyện về nhà mẹ đẻ tôi không phàn nàn vì dù sao, con gái đi lấy chồng thì ai chẳng mong được về nhà thăm mẹ. Tôi thông cảm hết với vợ vì tôi nghĩ mình cần bù đắp cho em, cuộc sống xa chồng đã khiến em chịu nhiều thiệt thòi rồi. Ngày đó tôi về, vợ vẫn như xưa, vẫn hồ hởi và cơm nước cho tôi. Nhưng những cuộc hẹn hò, đi chơi cùng bạn bè nhiều hơn, dày hơn. Tôi ban đầu rất thoải mái nhưng sau cũng thấy chuyện đó là không nên. Nhiều khi tôi nói với vợ rằng phải cẩn trọng vì mình cũng có gia đình, đi lại nhiều người ta sẽ dị nghị thì vợ tôi lại bảo tôi khó tính, khắt khe. Vợ so sánh chuyện tôi đi mấy năm với chuyện vợ đi chơi một ngày, tôi cũng không nói nhiều. Về công ty, tôi được cất nhắc vào một ví trí tốt, công việc cũng tốt hơn. Nhưng vợ lại không tỏ ra vui vẻ, hào hứng hay thích thú như trước nữa. Vợ bảo tôi là mải mê công việc ít thôi, còn chăm con cái vì đi xa quá nhiều rồi. Tôi cũng thấy đó là điều có lý nên không phàn nàn gì. Nhưng được một thời gian thì người ta nói về vợ tôi nhiều quá, có người còn nói vợ tôi cặp kè từ ngày tôi đi. Tôi không tin nhưng trong lòng vẫn ấm ức. Và rồi,tôi đã tìm đến Thám Tử DDT Đà Nẵng .Tôi đã nhờ các thám tử theo dõi vợ.Hôm đó, để vợ đi chơi, tôi ở nhà trông con và các thám tử lần theo dấu vết vợ. Các thám tử phát hiện vợ ngọai tình thật. Vợ vào nhà người nào đó rất lâu và rồi đi ra muộn. Lần đầu tôi chưa quy tội nhưng những lần sau đó,nhận được thông tin từ các thám tử theo dõi, đều thấy vợ vào đó và đi ra một cách vội vàng. Theo thông tin từ các thám tử thì đó chính là nhà của ông sếp vợ, người đàn ông đã bỏ vợ và cũng hơn vợ tầm chục tuổi.Tôi như sụp đổ.Tôi không còn gì để nói, tôi chỉ thẳng vào mặt vợ mà hỏi. Điều tôi ngạc nhiên nhất là vợ không hề cãi, không hề chối, chỉ thừa nhận và còn trắng trợn nói tôi. Vợ bảo: “Anh là thứ gì mà dám nói tôi như vậy. Tôi có đi ngoại tình thì cũng là vì anh, tại anh không lo lắng cho tôi. Anh đi nước ngoài mấy năm, tôi ở nhà thiếu thốn có ngoại tình tí thì đã sao? Anh có nghĩ cho mẹ con tôi không giờ còn lên mặt dạy đời. Tôi cũng chán ngấy cái nhà này rồi, anh thích thì ly dị. Tôi đã trót yêu người đàn ông đó, không còn yêu anh nữa, chỉ sống với anh vì đứa con thôi”. Nghe vợ nói mà tôi choáng váng. Tôi thật không ngờ, tại sao vợ lại có thể đổ đốn ra như vậy, vợ thách thức tôi ly hôn? “Được thôi!”, tôi nói với vợ như vậy và lập tức làm đơn ly hôn, tôi kí vào. Trước đây, chuyện tôi đi nước ngoài tu nghiệp cũng chính vợ là người động viên, giờ vợ lại lấy đó làm cái cớ để theo trai, tôi còn nói được gì. Tôi cũng không muốn tiếp tục sống với người vợ ngoại tình bị bắt quả tang mà không biết xấu hổ như vậy. Tôi thực sự choáng, chán nản. Tôi muốn cho vợ biết, đàn ông không bao giờ chấp nhận chuyện phụ nữ ngoại tình. Vợ bỏ lại con, tôi cũng không muốn mất đứa con này. Tôi nuôi con một mình và cũng không nghĩ tới chuyện lấy vợ nữa. Đã 3 năm trôi qua, con tôi cũng đã lớn, vợ cũng theo trai từ đó nhưng tôi chưa hề có ý định lại lập gia đình. Vì tôi sợ con mình sẽ khổ và tôi sợ sẽ một lần nữa gặp phải người đàn bà như vợ tôi. Như thế thì còn ấm ức hơn nhiều. Một người vợ tôi tin tưởng về sự thủy chung như vậy còn phản bội tôi thì còn tin ai được nữa mà lấy làm gì. Tôi nghĩ, thà là tôi nuôi con, cho con một tương lai tốt còn hơn
|